Một thoáng xôn xao


Anh đã dối em buổi gặp gỡ hôm nào
Dù cố giấu nhưng dường như không thể
Ngày hôm ấy nắng thu vương nhè nhẹ
Gặp bạn bè, trời xui gặp thêm em.
Chẳng hiểu sao anh mất hết tự tin
Và chợt thấy mình như người có lỗi
Mới kịp trao nhau cái nhìn rất vội
Đã thân tình dịu ngọt tiếng em thưa.
Ngồi gần em, anh toàn chuyện vu vơ
Còn ánh mắt bâng quơ nơi cửa sổ
Ngoài khung cửa, nhành hoa vừa hé nụ
Sợi tơ trời tinh nghịch cứ đong đưa.
Em đẹp, em xinh? Biết nóí mấy cho vừa
Em không thế, sao lòng anh bối rối
Anh chợt tỉnh khi bạn mời ly mới
Ly rượu đầy, ai sẻ lại đầy thêm.
Buổi tiệc tan, anh chẳng dám chào riêng
Cũng chẳng dám hỏi em qua bè bạn
Nơi em ở, ngày sinh em chẳng hạn
(Cái anh chàng kiếm cớ tặng quà chăng).
Đến bây giờ em vẫn cứ xa xăm
Chỉ gương mặt dễ thương còn đọng lại
Bức ảnh em anh chụp bằng mắt đấy
Để trong lòng lưu mãi dáng hình em.